Trang

Welcome to my blog

Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

ĐÓN MỪNG 2013


Hình ảnh: CUNG CHÚC TÂN XUÂN VUI VẺ!



CHÚC ANH CHỊ EM BÈ BẠN GẦN XA KHẮP MỌI MIỀN ĐÓN

 NĂM MỚI 2013 VỚI NIỀM VUI ĐONG ĐẦY YÊU THƯƠNG

 HẠNH PHÚC VÀ GẶT HÁI NHIỀU THÀNH CÔNG MỚI NHÉ! 

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

THƯ GỬI ÔNG GIÀ NOEL!


 Thưa ông ! Giáng sinh an lành còn là sinh nhật của mẹ kính yêu

và cục Kim cương yêu quý của con.

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

ĐIỀU EM MUỐN


Muốn nói một điều gì đó với anh
Mà bóng đêm dày quá
Em sợ mình không nhìn được tất cả
Những buồn vui trong mắt anh sâu !
Muốn nói nhiều điều muốn nói từ lâu
Trời chợt nổi cơn giông tố
Em lại sợ sự vô tình của gió
Lời nói đầu môi gió sẽ cuốn xa vời...
Muốn hét lên vì nỗi nhớ anh ơi
Giữa trùng điệp khổ đau có tình yêu tồn tại
Em thấy sợ tiếng lòng mình dội lại
Vách đá vô tri nào hiểu tiếng con người !
Muốn được một lần, chỉ ước một lần thôi
Được ngã vào ngực anh, ngủ vùi trong thanh thản
Sợ đôi vai thêm một lần nặng gánh
Đành ngủ vùi nghìn khao khát riêng em.

user posted image

ĐÔI KHI

M                                                      

* Đôi khi , tình yêu cũng cần những nốt trầm, để người 

trong cuộc cảm nhận đc 

LỜI DẶN DÒ CHO KẺ ĐANG YÊU


Sáng nay, vô tình (theo kiểu: hữu duyên thiên lý năng tương ngộ...) được đọc bài thơ của nhà thơ nữ nổi tiếng NGUYỄN THỊ HỒNG NGÁT, như là một lời căn dặn con gái khi chập chững biết yêu. Xin đc chép lại bài thơ  này, coi như là một thông điệp gửi cho con gái yêu và các cô em gái, cháu gái.... đang mãi mê đi tìm một nữa của mình :DẶN DÒ

Mẹ biết
Con đã bắt đầu tuổi yêu
Mẹ biết
Con đã bắt đầu tuổi nhớ
Mối tình đầu bao giờ chẳng thiêng liêng đẹp đẽ
Các chàng trai săn đón quanh con
Tấm lưới thần đã được chăng lên
Chú nhện nhỏ thế nào không mắc lưới
Tấm lưới của tình yêu nhẹ nhàng như gió thổi
Con mắt thường chẳng nhìn thấy được đâu
Những bó hoa... sự chăm sóc ban đầu
Giờ tan học... chàng trai nào đón đợi...
Đường thì xa mà con thì nhỏ dại
Mẹ nhìn con lòng không khỏi lo thầm
Giá như là ở giữa chiến trường
Mẹ có thể còn làm lá chắn
Nhưng tình yêu trước cuộc đời trắc ẩn
Sẽ làm con điêu đứng, say mê
Con sẽ quên những lời mẹ dặn dò
Kinh nghiệm sống của người này khó dùng cho kẻ khác
Chỉ có điều con gái của mẹ ơi
Nếu con gặp được người yêu con nhất
Đừng bao giờ để mất nghe con. /.
***
"Tác giả : Nguyễn Thị Hồng Ngát".

                         Photobucket

CHUYỆN CÂY BÚT CHÌ


Khi ra đời, một cây bút chì luôn thắc mắc không biết cuộc sống bên ngoài xưởng làm bút chì sẽ ra sao bởi thỉnh thoảng nó nghe những người thợ làm bút chì nói chuyện với nhau. Bút chì băn khoăn mãi, anh em của nó cũng không biết gì hơn.

Cuối cùng, trước hôm được mang đến các cửa hàng, bút chì mạnh dạn hỏi người thợ làm bút rằng nó và anh em của nó sẽ ra sao ở bên ngoài cuộc sống rộng lớn kia.

Người thợ làmbút mỉm cười. Ông nói:

Có 5 điều con và các anh em của con nên nhớ khi bắt đầu cuộc sống. Nếu con nhớ và làm được thì con sẽ trở thành cây bút chì tốt nhất.

Thứ nhất: Con có thể làm được những điều kỳ diệu nhất nếu con nằm trong bàn tay một người nào đó và giúp họ làm việc.

Thứ hai: Con sẽ cảm thấy đau đớn mỗi khi bị gọt, nhưng phải trải qua như thế con mới trở nên tốt hơn và có thể tiếp tục cuộc sống của mình.

Thứ ba: Nếu con viết sai một lỗi, con hãy nhớ sửa lại.

Thứ tư: Điều quan trọng nhất đối với con và những người dùng con không phải là nước sơn bên ngoài con mà là những gì bên trong con đấy.

Và cuối cùng, trong bất cứ trường hợp nào, con cũng phải tiếp tục viết. Đó là cuộc sống của con. Cho dù con gặp tình huống khó khăn như thế nào cũng vẫn phải viết thật rõ ràng, viết để để lại những dấu ấn của mình.

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

DỄ VÀ KHÓ

Photobucket

Dễ là khi bạn có một chỗ trong sổ địa chỉ của một người, nhưng khó là khi bạn tìm được một chỗ trong 

trái tim của người đó.


Dễ là khi đánh giá lỗi lầm của người khác, nhưng khó là khi nhận ra sai lầm của chính mình.


Dễ là khi nói mà không suy nghĩ, nhưng khó là khi biết kiểm soát những lời nói của mình.


Dễ là khi làm tổn thương một người mà bạn yêu thương, nhưng khó là khi hàn gắn vết thương đó.


Dễ là khi tha thứ cho người khác, nhưng khó là khi làm cho người khác tha thứ cho mình.


Dễ là khi đặt ra các nguyên tắc, nhưng khó là khi làm theo chúng.


Dễ là khi nằm mơ hàng đêm, nhưng khó là khi chiến đấu vì một ước mơ.


Dễ là khi thể hiện chiến thắng, nhưng khó là khi nhìn nhận một thất bại.


Dễ là khi vấp phải một hòn đá và ngã, nhưng khó là khi đứng dậy và đi tiếp.


Dễ là khi hứa một điều với ai đó, nhưng khó là khi hoàn thành lời hứa đó. Dễ là khi chúng ta nói 

rằng 

chúng ta yêu thương, nhưng khó là khi làm cho người khác cảm thấy như thế hàng ngày.



Dễ là khi phê bình người khác, nhưng khó là khi cải thiện chính bản thân mình.


Dễ là khi để xảy ra sai lầm, nhưng khó là khi học từ những sai lầm đó.


Dễ là khi buồn bực vì một điều gì đó mất đi, nhưng khó là khi quan tâm đủ đến điều đó để đừng 

làm mất.



Dễ là khi nghĩ về một việc, nhưng khó là khi ngừng suy nghĩ và bắt đầu hành động.


Dễ là khi nghĩ xấu về người khác, nhưng khó là khi cho họ niềm tin.


Dễ là khi nhận, nhưng khó là khi cho.


Dễ là khi đọc những điều này, nhưng khó là khi bạn thực hiện nó.


Nếu cơ hội mãi không gõ cửa, bạn phải xem mình đã xây cánh cửa đó chưa đã ....
                                                   
                                              
( ST)

ẤM ÁP

Photobucket

Ấm áp không phải khi ngồi bên đống lửa, mà là bên cạnh người bạn thương yêu.

Ấm áp không phải khi bạn mặc một lúc hai, ba áo, mà là khi bạn đứng trước gió lạnh, từ phía sau 

đến có ai đó khoác lên bạn một tấm áo.
Ấm áp không phải khi bạn nói “ấm quá”, mà là khi có người thì thầm với bạn: “Có lạnh không?”.
Ấm áp không phải khi bạn dùng hay tay xuýt xoa, mà là khi tay ai kia khẽ nắm lấy bàn tay bạn.
Ấm áp không phải khi bạn đội chiếc mũ len, mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai tin cậy.
Ấm áp là khi  nhận những tin nhắn, những cmt: " Nắng hãy ngủ ngon"..." chị ơi vui vẻ nhé"..." " 

em ơi giông bão qua rồi, hãy vui lên nhé cho đời nở hoa..." ...." vui vui nhé em..." và rất.. rất nhiều 

những lời động viên an ủi từ người thân , từ bạn bè...từ đồng nghiệp... và cả cô con gái rượu yêu

quý nữa...

...và ấm áp là khi..chiều nay đang bực bội vì mưa lớn quá, phải ngồi nhà k đi đâu đc...lòng đang se 

se lạnh thì có người đã gọi điện hỏi: " thê nào..em đã ăn cơm chưa?...và này...hãy tìm lấy một câu 

lạc bộ nào đó mà học TDTM cho có đồng đội, đừng đi bộ lang thang ngoài đường ..."

...Nắng chỉ cần có thế! Cảm ơn mọi người rất nhiều!

CHỌN BẠN ĐỜI

Photobucket
Hai chàng trai tỏ tình với hai cô gái. Một chàng nói:
- Anh chỉ có trái tim. Cô gái nào có thể chia sẻ khó khăn với anh trên đường đời thì sẽ có chỗ trong nó.

Chàng kia bảo:
- Anh có một tòa lâu đài và muốn cùng người bạn đời ở trong đó để chia sẻ niềm vui.

Sau khi suy nghĩ, một cô gái nói:
- Anh chàng kì lạ ơi, trái tim của anh quá chật hẹp với em. Nó chỉ nằm gọn trên lòng bàn tay em, mà em thì muốn tự mình bước vào một ngôi nhà mà ở đó em có thể cảm nhận sự mênh mông, tươi sáng do hạnh phúc mang lại. Em chọn tòa lâu đài và hy vọng ở đó sẽ không có sự chật chội, buồn chán. Ở đó sẽ rộng rãi, thoáng mát, sáng sủa, nghĩa là sẽ hạnh phúc.

Chàng trai có tòa lâu đài cầm tay cô gái và bảo:
- Sắc đẹp của em xứng đáng với sự giàu có của anh.

Rồi chàng đưa cô gái về tòa nhà nguy nga của mình.

Cô gái kia đưa tay cho chàng trai chỉ có trái tim, thì thầm nói:
- Trên thế gian này, không ở đâu ấm áp và dễ chịu hơn trái tim con người. Không một tòa nhà nguy nga nào có thể so sánh với nơi ở thần kỳ đó.

Và cô gái đã đi cùng chàng trai trên con đường đầy khó khăn của chàng. Đường lên núi thật khó đi. Hai người đã cùng vượt qua bao gian nan, vất vả nhưng trong trái tim chàng trai yêu dấu, cô gái luôn cảm thấy yên bình và ấm áp, cảm giác hạnh phúc chưa bao giờ rời xa cô. Cô chưa bao giờ thấy chật chội trong trái tim bé nhỏ của chàng bởi khi trái tim tỏa ánh sáng tình yêu thì nó trở nên to lớn, mênh mông, đủ chỗ cho tất cả.

Khi hai người đã lên đến đỉnh núi, họ trông thấy một nguồn rạng ngời, cảm thấy sự ấm áp, cảm nhận được tình yêu bao la và hiểu được niềm hạnh phúc vô biên của con người khi con đường dẫn anh đến hạnh phúc đó đi qua trái tim.

Cô gái chọn tòa lâu đài chẳng bao lâu sau đã cảm thấy khó chịu vì sự rộng rãi mênh mông của tòa nhà. Rồi cô hiểu ra rằng: Dù rộng đến đâu, tòa nhà đó vẫn có giới hạn và tòa nhà đối với cô chẳng khác gì chiếc lồng chim. Đẹp đến mấy thì chiếc lồng vẫn làm cho con chim cảm thấy chật chội, ngột ngạt, khó cất lên tiếng hót.

Cô nhìn qua cửa sổ, đi vòng quanh hàng cột nhưng không thể tìm được lối ra. Tất cả như đè nặng lên cô, bóp cổ cô. Còn bên ngoài cửa sổ là cái gì đó tuyệt đẹp và khó chạm tới. Không tòa nhà nguy nga nào có thể sánh được với những gì bên ngoài cửa sổ, bên ngoài khoảng không mênh mông, tươi sáng.

Cô hiểu rằng cô không bao giờ được hưởng niềm hạnh phúc đó, niềm hạnh phúc xa vời vợi. Cô đã không thể hiểu được con đường nào sẽ dẫn tới niềm hạnh phúc đó. Cô chỉ biết buồn và nỗi buồn đã làm trái tim cô chết dần, chết dần. Cô gái đã chết vì nỗi buồn phải ở trong chiếc lồng do chính cô đã chọn.

    Con người quên rằng mình là chim. Con người quên rằng mình biết bay. Con người quên rằng có những khoảng không rộng lớn cho họ bay vào mà không bao giờ sợ rơi xuống. Trước khi lựa chọn hãy lắng nghe trái tim mình, đừng nhờ đến sự lạnh lùng băng giá của trí óc - trí óc tỉnh táo nhưng không nhạy cảm.
     Con người quên rằng không có hạnh phúc dễ dàng, quên rằng muốn có hạnh phúc thì phải vượt qua con đường lâu dài, gian khó và đó chính là ý nghĩa của cuộc đời.     
              

ĐỪNG BAO GIỜ


Đng bao gi che giu cm xúc thc ca bn. Hãy cười lên khi bn cm thy hnh phúc. Và đôi lúc bn có th khóc khi cm thy yếu lòng.

Đng bao gi ngng n lc. N lc sgiúp bn vượt qua mi khó khăn và đt được nhng kết qu tưởng chng không th.

Đng bao gi đt tt c gánh nng ca thế gii trên đôi vai nh bé ca bn, hãy biết chia s khi cn thiết.

Đng bao gi lo s trứơc tương lai. Nếu sng trn vn cho ngày hôm nay thì mt ngày mai tt đp chc chn s đến vi bn

Đng bao gi đ mình b tut dc vì mc cm li lm. Phi biết chp nhn, đng lên và hc t nhng tht bi đó!

Đng bao gi cm thy đơn đc, vì đâu đó vn có nhng người sn sàng chia s cùng bn – đó chính là bn thân bn.

Đng bao gi nghĩ rng s phn không bao gi mĩm cười đi vi bn, hay bn không ththành công. Cánh ca không bao gi đóng mãi, mi khó khăn đu có th vượt qua, mi th thách đu có th chinh phc.

Đng bao gi đánh mt nim tin và t bnhng ước mơ, khát vng ca chính mình.

TIẾNG QUÊ

Một lần trai xứ Nghệ  

Đưa vợ về thăm quê  
Từ khi bước lên xe 
Kiêm luôn nghề phiên dịch
Giọng gì mà chắc nịch  
Không thèm "ngã" bao giờ  ( dấu ~ =dấu nặng )
Đã thế còn lắm từ  
Không có trong từ điển 
Vị mặn mòi của biển 
Vạt nắng sém đồi nương 
Cùng bão góp mưa dồn  
Lắng sâu vào giọng nói
Một miền quê nghèo đói   
Lam lũ từ ngày xưa  
Câu ví dặm đò đưa
Dội vào lòng man mác
Bao ngôn từ mộc mạc 
Khéo đặt thành thơ vần
Dân xứ Nghệ đa phần  
Sinh ra là thi sĩ 
Chàng lo tròn đạo lý 
Thiếp phân giải tỏ tường 
Càng giận lại càng thương
Mượn lời thơ răn nhắc
Người Nam rồi người Bắc 
Hễ nhắc đến điều gì  
Dân xứ Nghệ vừa nghe  
Một lần là hiểu hết
Đồng hương không quen biết 
Gặp nhau chuyện râm ran  
Dân xứ khác đứng gần 
Nghe như là tiếng ngoại (ngoại ngữ:o ni du ai)
Ở trong cùng một nước
Tiếng Việt là tiếng chung
Khác là ở cách dùng
Theo kiểu riêng mới lạ
Đừng ngạc nhiên chi cả
Tiếng nói của ông cha
Được con cháu mọi nhà
Lưu truyền bao thế hệ 
Mỗi nàng dâu chàng rể 
Coi xứ Nghệ là quê  
Qua vài bữa đi về  
Không còn cần phiên dịch

DUY NHẤT

 Mấy giờ rồi?
Thiệp giáng sinh

Một thanh niên tiến lại một quầy hàng bày bán thiệp Giáng Sinh
- Cô có cái gì tình cảm không? - anh chàng hỏi. 
- Ðây là một cái rất dễ thương - cô bán hàng đáp - "Tặng Người Con Gái Duy Nhất Tôi Yêu".
- Cái đó hay đấy. Cô bán cho tôi bốn... Ồ không, sáu cái đi...??



TO VÀ NHỎ...

Trong thành phố to to - Có con đường nho nhỏ, Trên con đường nho 
nhỏ Có ngôi nhà to to, Trong ngôi nhà to to Có căn phòng nho nhỏ, 
Trong căn phòng nho nhỏ Có cái giường to to. Trên cái giường to to,
 Có bà vợ nho nhỏ, Bên bà vợ nho nhỏ Có ông chồng to to. Ông 
chồng tuy to to. Nhưng cặp mông nho nhỏ, Trên cặp mông nho nhỏ
 Là cái quần to to - Trong cái quần to to, Có cái quần nho nhỏ, 
Trong cái quần nho nhỏ, Có cái gì đó....lúc nhỏ lúc to....há há....



i:  nhớ cái Hằng cbv quá..........
 hang.dao2012@cbv.vn:  hi hi
ui hạnh phúc quá ................
 tôi:  nó đi là nó quên tịt chị nó luôn..
cái con bé ấy trông thế mà tệ......
 hang.dao2012@cbv.vn:  em có quên đâu, chị ở trong tim em rồi
ang.dao2012@cbv.vn:  em có quên đâu, chị ở trong tim em rồi
làm việc theo những ji học được từ chị nè
 tôi:  chị thì có gì mà nó phải học chứ...
chị học nó thì cóa
 hang.dao2012@cbv.vn:  chị ko biết đâu, ko nói ra đâu, vì nói ra như là nịnh ấy
hihi
 tôi:  ê ...có j mới khoe chị nào?
yêu đến đâu roài??
 hang.dao2012@cbv.vn:  hí hí vẫn thế ấy chị
nhưng đợt trước
 tôi:  vẫn ứ cười ah?
 hang.dao2012@cbv.vn:  bảo là nếu cưới cho đi tuần trăng mật ở sapa
thì vừa rồi em đổi thành đi vũng  tàu
hê hê
em sẽ gặp chị nhá nhá
nhưng mà có nhanh cũng p sang năm cơ
 tôi:  hê hê...vô đi vô đi....
trời đất...cứ tưởng sang tuần.....
ang.dao2012@cbv.vn:  :))
 tôi:  hụt hẫng....
 hang.dao2012@cbv.vn:  =))
chị thì
bình tĩnh
mấy chị công ty nói sang năm là ổn, vì sang năm chế độ thai sản tăng
nên em đang đợi
haha
i:  haha...giỏi
con nhà kinh tế...kê tính như thần...
 hang.dao2012@cbv.vn:  đagn học kiểu tính toán của cbv
:)
 tôi:  ờ...
nhưng mà bẩn như cbv thì đừng học lắm...
 hang.dao2012@cbv.vn:  hê hê
nên em đang đợi
haha
 tôi:  haha...giỏi
con nhà kinh tế...kê tính như thần...
 hang.dao2012@cbv.vn:  đagn học kiểu tính toán của cbv
ôi:  ờ...
nhưng mà bẩn như cbv thì đừng học lắm...
 hang.dao2012@cbv.vn:  hê hê
haha
hoho
quá là chuẩn
ôi:  chút chút thôi...cho ng ta còn ngửi đc...
cbv thúi quá.....ô nhiễm
 hang.dao2012@cbv.vn:  em sang bên này ít phải gặp cái ông N
là nhẹ nhàng hẳn chị ah
từ khi đi làm chưa bao giờ em khóc lóc đâu

ôi:  ừh...
 hang.dao2012@cbv.vn:  vì em nghĩ ko đáng để khóc
thế mà hôm trước
em ức quá cứ thế khóc nức nở
huhu
nghĩ lại xấu hổ thế
 tôi:  vụ gì thế?
ang.dao2012@cbv.vn:  vụ thì ko có ji to tát, chỉ là có bộ vay bên nhà tiền cũ kẹp thiếu chứng từ bên lưu trữ thôi
nhưng ông ấy chửi tục tĩu quá
em ghê sợ những câu nói đó
em nghĩ ức quá
bẩn thỉu cả tai mình nghe ấy
 tôi:  èo ôi....cái thằng đó đừng chấpang.dao2012@cbv.vn:  là một giám đốc mà ăn nói như bọn bợm trợ ấy
nổi tiếng nói láo nhưng đó nói kinh quá thể
xong em nói anh cảnh cáo trừ lương đi
xong e ra
 tôi:  khiếp...............
ang.dao2012@cbv.vn:  chị ko biết ở đây có một chị bên kế toán thanh toán
nhiều tuổi rồi
làm ở đây cũng lâu rồi
rất ít khi bị nghe mấy cái câu chửi đại khái như chửi em
 tôi:  trời đất......
 hang.dao2012@cbv.vn:  thế mà 
ang.dao2012@cbv.vn:  thế mà hôm 30,4 chẳng có thưởng xong làm lương ký muộn nên 30,4 vẫn chưa có lương
bị gọi vào chửi
xong đại khái có cái đâu
câu
mày đừng bao giờ tự bóp chim mình như thế
thế là chị ấy cũng khóc nức nở
hihi
 tôi:  hả...??
 hang.dao2012@cbv.vn:  chứng từ để ko ngay ngắn thì lại nói là mày đi ỉa có chùi đít ko mà....
ui giời


ức quá thể
:(
 tôi:  cái văn hóa ấy nó học ở nước nào ấy nhờ???
 hang.dao2012@cbv.vn:  xong ra mọi ng an ủi là
trước mặt mẹ nó còn nói láo vậy e suy nghĩ làm ji
mà công nhận
ngồi ngay trước mặt mẹ mà chửi tục
mẹ vẫn a dua
nên thôi
chả thèm nghĩ nữa
ôi:  thằng này chắc chắn nó bị bệnh j đó....
nó như dạng biến thái..........
 Đã gửi lúc 10:49 vào Thứ ba
 hang.dao2012@cbv.vn:  nó giúp ta hiểu được mình chỉ nên suy nghĩ nên chấp với ng đáng để chấp
chị nhỉ
với ng lớn mà còn chửi thế
 tôi:  đúng vậy đó em
né đc thì né cho lành em ạ
 hang.dao2012@cbv.vn:  Chị ơi Quỳnh thế nào rồi chị
 tôi:  em cũng đang làm chị tức chết
bảo vệ cho lành thì k chịu
thầy đảm bảo điểm 8 trở lên...k chịu
con phải học để có kiến 
thức...con chọn rồi
 hang.dao2012@cbv.vn:  hihi
hê hê
 tôi:  thế là nó học 2 môn cuối để ôn thi
 hang.dao2012@cbv.vn:  Đúng là em quỳnh mình
dám nghĩ dám làm
ôi:  trầy trật vất vả...mẹ thì xót con...
tức chết...
 hang.dao2012@cbv.vn:  kệ Quỳnh đi, hắn là tên có trách nhiệm 
với lời nói nên vất vả tí nhưng sau này là cả một tính cách đáng quý
 tôi:  sang phàn nàn với ông nội nó là
sao nó k chọn đường thẳng mà về đích
 hang.dao2012@cbv.vn:  hi
ôi:  nó lại chọn chui vào bụi để đi  bố ơi....
 hang.dao2012@cbv.vn:  hí hí
 tôi:  ông nội nó cười
thôi nó chọn rồi thì con kệ nó
nó sẽ chịu trách nhiệm về lựa chọn của nó
chị bó tay..........
ang.dao2012@cbv.vn:  Thôi mà, Q chọn rồi thì chị động viên, chăm sóc thêm nhiều tí
 tôi:  rảnh thì nhắn cho nó với nhé H ơi....
 hang.dao2012@cbv.vn:  vâng
 tôi:  động viên nó hộ chị
chị vẫn ok mà.......chị là mẹ thoáng mà....haha
ang.dao2012@cbv.vn:  :))
 tôi:  chị nói con chọn thì mẹ tôn trọng con
còn ý mẹ thì muốn con đi đường thẳng
 hang.dao2012@cbv.vn:  :)
 tôi:  nhưng con muốn thử sức thì cứ đi đi...mẹ dõi mắt theo....
 hang.dao2012@cbv.vn:  ui chà 
ang.dao2012@cbv.vn:  ui chà chà
ng mẹ hiện đại
được câu đó Q cũng tự hào về chị lắm
ui...................................................
sao có ng thế hệ 6x mà hiện 
đại, năng động và hiểu biết thế
chị lập cái diễn đàn chia sẻ bí quyết
 tôi:  ôi dào...
em chỉ nịnh chị...
ang.dao2012@cbv.vn:  nịnh là phải được cái ji thì mới gọi là nịnh chứ
 tôi:  chúng nó đứa nào cũng bảo chị khó tính là....
 hang.dao2012@cbv.vn:  giờ em có làm bên mảng của chị đâu mà cần nịnh
hêh hê
không phải là khó tính
mà là tính rất chuẩn
cái ji đúng chị rất dễ rất hiểu
cái sai thì never
trong công việc chị cũng thế đấy
hiểu được tính chị làm việc sướng rên
 tôi:  haha....nó thích quá nên nó bỏ của chạy lấy người...
ra khỏi phòng là cho chị vào dĩ vãng.........giỏi thật
 hang.dao2012@cbv.vn:  huhu
oan cho em
em ko biết bắt chuyện hay ji ji nên hay im lặng thế
chứ chị biết là em ko bao giờ quên chị mà
sau này em sẽ là ng hiện đại như chị
cho xem
 tôi:  thế đi với thằng kia cũng k biết bắt chuyện hở hở..??
ang.dao2012@cbv.vn:  rất là tiếc
vì bạn đó ở rất xa
hê hê
có gặp nhau đâu
 tôi:  ặc ặc....
 hang.dao2012@cbv.vn:  bạn đó học cùng cấp 3 xong đi nước ngoài làm mấy năm rồi
ôi:  nhất cự ly mờ....
 hang.dao2012@cbv.vn:  nên là yêu cứ như là vẫn tự do lắm lắm
 tôi:  thề thì càng phải bắt chuyện nhé
để nhắc nó: còn nhớ tao k??
như chị nhớ cái H cbv ấy á.....
:D
 hang.dao2012@cbv.vn:  haha
em nhớ rồi
tối em sẽ hỏi đúng cái câu
nhớ tao ko
xem phản ứng giãy giụa thế nào
:))
 tôi:  hờ hờ....
thôi chuẩn bị đi mem đi cưng
thi thoảng thăm nhau tý cho biết là nhau đang ổn nhá
 hang.dao2012@cbv.vn:  ok ok ok
em hứa mà
chị chuẩn bị về đi nhé
em làm nốt
hi
 tôi:  ờ..bb
 Đã gửi lúc 11:08 vào Thứ ba


EMOTICONS [URL]COMMENT